Wednesday, December 20, 2006

Khốn nạn chuyện Permanent Residence

Khốn thị nạn. Chó chết. Fuck fuck fuck!!!

Người ta khi nộp đơn để lấy Permanent Residence thì chỉ lo đến chuyện có đủ tiêu chuẩn, điểm không, học đúng ngành chưa, etc. Mình thì có gần đủ các yêu cầu rồi bây giờ mới nảy lòi ra trục trặc về chuyện giấy khai sinh không đúng với passport và visa. It's a long story but the point is I need to ask the Department of Immigration and Multicultural Affairs of Australia to fix up the birthdate on my visa. Chả hiểu ông bạn nào của thầy u lại kêu tốt nhất là không thò chuyện trục trặc giấy tờ ra với bọn Úc vội, kể cả nếu có tờ chứng nhận lỗi in ấn của Sứ quán Việt Nam mấy năm về trước không nó nghi mình lừa đảo, lại cancel visa thì chết. Thế là bây giờ chẳng biết cơ hội bọn Úc chịu sửa visa cho mình là bao nhiêu, hỏi bây giờ thì sợ nó cancel visa mà chờ đến lúc tốt nghiệp thì lo làm không kịp. Còn có 1 kì học nữa thôi, lẽ ra phải chuyên tâm vào học hành mà bây giờ lại stress về một chuyện lẽ ra chẳng đáng là vấn đề.

Buồn tình làm quả spoof on America’s Next Top Model with my permanent residence story (those do not watch ANTM may not get “it”):

DIMA Officer: Will Mei and Angela please step forward? I only have one photo in my hands. The photo will represent the one still in the running towards becoming Australia’s Next Permanent Resident. The girl I do not call must immediately go back to your place, back your belongings and go back home. Mei, you have an excellent academic achievement but we still do not get a sense of who you are and we are not sure whether it’s the limitation of your inefficient English or your personality has not popped up yet. Being ANPR is not just about being knowledgeable but also being able to socialize, to speak English fluently.
Angela, we understand that you really want this which is an attitude we want to promote. We want ANPR to live, to breathe this, and to feel if I’m not gonna get this, I do not know what the hell I'm gonna do. You have a decent academic record, an all around Aussie personality but we are put off with the whole birthdate problem. So who goes home? The one who excels academically but lacks certain social skills and passion or the one with a reasonable academic record and a burning desire inside but is messed up with the birthdate on her visa?

[Drum rolls]

DIMA Officer: Angela. Don’t ever mess up again.

[Mei looks defeated. Angela gets the picture and starts sobbing.]

The end.



I'm off now.

Life is a bitch.

Friday, December 1, 2006

Điện ảnh Việt Nam: Sau gay thì đến lesbian




This is an excerpt from the article on vnexpress.net


Linh Nga làm phim về đề tài đồng tính nữ

Bộ phim tốt nghiệp "Quỳnh" của Linh Nga đã tạo ấn tượng khá mạnh, không chỉ giúp chị đạt vị trí thủ khoa trong kỳ thi tốt nghiệp khoa đạo diễn ĐH Sân khấu Điện ảnh Hà Nội mà còn thu hút được sự chú ý của giới chuyên môn bởi những ý tưởng mới lạ và táo bạo.

- Chị có thể nói một chút về tác phẩm "Quỳnh"?

- Đó là một bộ phim ngắn đề cập trực tiếp tới vấn đề đồng tính luyến ái. Nhân vật chính là Quỳnh, một cô gái sinh ra trong gia đình không mấy hạnh phúc: Cha nghiện rượu, cờ bạc, vũ phu, mẹ nhu nhược, yếu đuối. Khi người cha tàn bạo quyết định sẽ bán cô để trả nợ cờ bạc, Quỳnh đã bỏ trốn.

Cô không ngờ rằng mình vừa thoát ra khỏi vũng lầy này đã lập tức rơi vào cái bẫy khác. Quỳnh bị Hương lôi kéo vào con đường đồng tính và theo đó là một chuỗi những đau đớn, tủi nhục và mất mát trước khi có thể tự đứng dậy làm lại cuộc đời.


- Một bộ phim ngắn cần một điểm nhấn. Vậy đâu là điểm nhấn trong "Quỳnh"?

- Điểm nhấn trong Quỳnh cũng chính là đoạn cao trào của phim. Khi mẹ Quỳnh tận mắt chứng kiến con gái mình quan hệ tình dục với một người con gái khác, bà đã hoảng loạn và tìm đến cái chết. Tôi để hai sự kiện này xảy ra cùng một thời điểm để làm nổi bật tính bi kịch. Một bên thì tìm đến cái chết, còn một bên thì... hoan lạc.

.....


- Đồng tính đối với điện ảnh thế giới vẫn là một trong những chủ đề nhạy cảm. Riêng đối với điện ảnh Việt Nam thì nó gần như là một "vùng cấm". Chị nghĩ gì khi mạo hiểm bắt tay thực hiện bộ phim này?

- Tôi biết mình mạo hiểm. Làm phim về đồng tính có thể được chấp nhận nhưng nguy cơ bị gạt bỏ hoàn toàn cũng rất cao. Hơn nữa đây lại là tác phẩm tốt nghiệp của tôi. Mọi người vì thế đều tỏ ý lo sợ cho tôi, ngay cả Khánh Thi là một người bạn cũ, người đã chấp nhận mạo hiểm cùng tôi cũng luôn nói "Tôi tin bà nhưng vẫn sợ...".

Tuy nhiên, tôi có nói với mọi người rằng: "Mình làm bộ phim này không phải vì điểm. Mình làm vì mình yêu và cần phải làm nó". Tôi nghĩ rằng đã là nghệ sĩ thì trước tiên phải yêu tác phẩm của mình rồi sau đó hãy tính đến những điều khác... Hơn nữa vấn đề tôi đề cập chính ở đây là về những con người bình thường bị lôi kéo vào con đường đồng tính chứ không phân tích về hiện tượng đồng tính.

- Chị muốn gửi gắm điều gì trong bộ phim "Quỳnh"?

- Tôi muốn đưa ra lời cảnh báo cho xã hội về những nguy cơ tiềm ẩn của đồng tính. Mong muốn mỗi con người hãy tiếp tục đi lên, tiếp tục sống cho dù trong quá khứ đã xảy ra bất cứ điều gì.

Hãy lắng nghe lời tự sự cuối phim của nhân vật Quỳnh: "Những con đường xa và khó cho một đời người. Ngày một khó hơn khi muốn thay đổi. Sống là bước đi. Nhưng ai khẳng định sẽ không bao giờ khác. Mỗi thất bại là một lần lớn khôn, nhưng sao những lỗi lầm ấy cứ ăn sâu vào tim, hòa vào máu, vào thời gian, vào nỗi cô độc trên những con đường. Tôi đi!".






Wow! It says "những ý tưởng mới lạ và táo bạo" but I'm not sure what the fack the reporter is on crack about. I feel the overwhelming sense of disgust and negativity towards homosexuality as in every single movie made in Vietnam, a melodramatic and victimizing perception of Vietnamese women. The story remotely reminds me of "Heavenly Creatures" in which the mother of one girl dies. But at least the girl in "Quỳnh" isn't a psychopath who murders her own mother. Cheers to the progression!!!

Another note: I've heard stories about parents who mistreat their kids, disdown them, even threaten to kill them 'cause they are gay but I've never heard any parent committed suicide for that. Maybe that's what "mới lạ và táo bạo" the bitch was talking about. That's HOT! The mother could suffer living with her abusive husband but could not bear her daughter having sex with another chick? This may sound cold-hearted but I do not have empathy for the dumbass who takes her own life partly because of her kid's sexual orientation. Accept her, love her, hate her, disown her, do whatever the shit you want to but DO NOT KILL YOURSELF! I wouldn't even hate my kids if they were into animals (assume I will have kids).

So important lesson, kids! In Vietnam, it's fine to cheat, to lie, to violate certain laws... but do not have sex with someone of the same sex, okay? That's all what your parents ask of you. Be a good kid!

Monday, November 13, 2006

Listen to your fave OST with a candle burning, you'll see your future

Đối với tôi, nghe nhạc trong phim là một cái thú không chỉ bởi nó hay mà còn gợi nhắc tới những khoảnh khắc đáng nhớ, những khung hình tuyệt đẹp và cảm xúc dạt dào trong phim. Dưới đây là 10 khúc nhạc phim yêu thích nhất của tôi:







Image
Phim: The Motorcycle Diaries







Gustavo Santaolalla - De usuahia a la quiaca

Cảm giác nôn nao, hoài niệm nghẹn ngào.







Image
Phim: Lost in Translation

Death In Vegas - Girls

Mơ màng, lạc mình giữa thành phố trầm uất...







Image

Phim: Forrest Gump

Alan Silvestri - Forrest Gump Suite

Cảm giác bâng khuâng, hoài niệm. Life is a box of chocolate and the Forrest Gump soundtrack.







Image

Phim: The Thorn Birds

Henry Mancini - The Thorn Birds Theme

Lâng lâng, rộn ràng vui tươi.







Image

Phim: Amelie

Yann Tiersen - La Valse d'Amelie (Orchestra Version)

Lách tách, trong trẻo như tâm hồn của một đứa trẻ.







Image

Phim: American Beauty

Thomas Newman - Any Other Name







Giây phút lắng đọng, mọi vật xung quanh như dừng lại.







Image

Phim: Dances with Wolves

John Barry - The John Dunbar Theme

Mạnh mẽ, da diết.







Image

Phim: The English Patient

Gabriel Yared - Rupert Bear

Lãng mạn, da diết. Nụ hôn đắm đuối của đôi tình nhân bạc mệnh, khung cảnh sa mạc hùng vĩ như hiện ra trước mắt.







Image

Phim: Brokeback Mountain

Gustavo Santaolalla - The Wings

Tiếng đàn guitar chậm rãi, buồn man mác rồi dần dần đẩy lên cao trào, đầy dứt khoát, vượt lên thách thức như tình yêu của hai chàng cao bồi trong phim.







Image

Phim: Gladiator

Hans Zimmer - Now We Are Free

Tuy không thích bộ phim Gladiator nhưng đoạc nhạc/bài hát này tạo cho tôi một cảm giác xúc động khó tả.

Friday, November 10, 2006

Ôi, học thi!

Người ta thường nói rằng "học thi xong gầy rộc cả người" mà tôi chẳng thấy đúng gì cả. Này nhé, học thi thì không có thời gian workout, toàn mua takeaway về ăn, ăn chocolate nhiều hơn (để có energy Image) thì làm sao mà gầy đi được? Sau mỗi kì thi là thấy người xôi thịt hơn (mà không phải xôi thịt kiểu em Monica Bellucci mà kiểu mấy bà hàng thịt nhợn), bụng phệ, mắt mờ, mặt mũi phờ phạc. Ôi, đau khổ tấm thân già này. Vẫn còn một trận chiến trường kì năm sau nữa.

Friday, November 3, 2006

The Vu scale




Many of you probably have heard about the Kinsey scale which measures sexual orientation. I myself have decided to create a scale called “Vu scale” which attempts to measure people's appetite for cinema (or cine orientation). The scale is as follows:

1 - Cinephobe
You hate movies with passion. You don't understand why the freak people would spend millions of dollars to make some piece of shit that they call art form or entertainment.

2 - Cineflexible
You don't really get the love of cinelovers/cinephiles but it doesn't hurt to watch a movie once in a while.

3 - Cinegoer
You are neutral, neither hate nor obsessed about movies.

4 - Cinelover
You love movies. Period.

5 - Cinephile (a.k.a cine-slave, cine-freak, cine-whore, cine-maniac, cine-fanatic, cine-fundamentalist, cine-junkie... you name it)
Life without movies is like life without oxygen. You totally surrender yourself to the moment a movie starts. Words can't express your passion for movies.


I borderline between 4 and 5 coz I don't believe much in absolution but I'm effing obsessed with movies so a rating of 5 seems more appropriate.

Which team are you on?

Thursday, October 12, 2006

We are the champions!




Hai kí túc xá Burton & Garran và Johns XXIII của trường tôi, Australian National University (ANU), lâu nay vốn là kì phùng địch thủ trong chuyện thể thao. Mỗi khi nghĩ về 2 KTX này là tôi lại liên tưởng đến đội bóng đá VN (B&G) và Thái Lan (Johns). B&G tuy máu me, tinh thần thi đấu rất ngoan cường nhưng cứ đến chung kết thì lại thua Johns hơn cả về mặt thể lực lẫn kĩ thuật. Thế nên khi B&G thắng Johns ở giải Australian Football League giữa các KTX của ANU năm nay thì B&G sung sướng vô bờ. Suýt nữa B&G lại đại thắng ở giải bóng bàn tối nay nếu như bên nam... có thêm chút may mắn :P. Bên nữ thì thắng oanh liệt nhưng không có ai đi cổ vũ (lại giống đội bóng nữ VN). Mỗi khi đến giải Rugby và Inward Bound thì mọi người hò hét, kèn trống, quay video còn bóng bàn thì chỉ có mấy người thi đấu cổ vũ nhau :(


Nhưng mà dù sao tôi cũng vui. 2 năm góp mặt cho đội bóng bàn của B&G, 2 năm đội vô địch, 2 năm chưa thua ai một trận nào. Giữa năm sau tôi sẽ rời khu KTX năng động và đa văn hóa này. Mong B&G tiếp tục thành công hơn nữa, sẽ "đánh một trận tan tác Johns" :D . Coz we are the champions! And we'll keep on fighting till the end!


 




Image

Một chàng nhìn nghiêng hơi giống Channing Tatum. Tranh thủ post hình giai hot, hehe!